CHÚNG TA LÀ ANH EM TỐT

Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2021

Đại Bàng Gãy Cánh

 Con đường dẫn đến vòng lao lý của những đại bàng gãy cánh vì ma túy còn có nhiều nguyên nhân khác nhau, với số phận, hoàn cảnh và bi kịch riêng. Nhưng khi trả giá cho tội ác, họ đều có tâm trạng chung là ăn năn, hối lỗi và khao khát cơ hội trở về làm lại cuộc đời.


Cử Nhân Tây Học Giấu Ma Túy Trong Đế Giầy

Phạm nhân Trịnh Văn Lập, SN 1956, quê Hải Phòng, thụ án tù chung thân tại Trại giam Xuân Lộc, Đồng Nai từng là mắt xích quan trọng trong đường dây buôn bán ma túy xuyên lục địa do Ngô Đức Minh tức trùm Minh Sứt cầm đầu.

Giờ đây, khi đã phải ăn cơm tù mặc áo sọc để trả giá cho hành vi tội lỗi, Trịnh Văn Lập hằng ngày sống trong ân hận và tiếc nuối. Lập từng có một quá khứ rất đáng tự hào, con trai trưởng một gia đình danh giá, bản thân Lập rất thông minh và được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng.

Từ những năm việt cộng chưa xâm chiếm miền Nam, Lập được người cha vốn là thuyền trưởng tàu viễn dương cho đi du học tại trường Đại Học Hàng Hải bên Ba Lan.  Năm 1980, có trong tay tấm bằng cử nhân, Lập trở về nước và được cha hối lộ để nhận việc tại Công ty Vận tải biển Việt Nam. Rồi Lập cưới vợ, một cô gái xinh đẹp con nhà danh giá ở thành phố Cảng. Hạnh phúc đến với Lập quá đỗi viên mãn khiến nhiều người phải ước ao.

Nhờ các mối quan hệ trong quá trình làm việc, được đi đó đây, một thời gian sau Lập chuyển hẳn sang Cam Bốt, chia mở công ty kinh doanh ngành tàu biển và hợp tác làm ăn với vợ chồng Minh Sứt. Lập đứng ra mua 5 chiếc tàu với giá nửa triệu đô la cho Minh Sứ” thuê lại để vận chuyển hàng hóa kèm ma túy.

Thời điểm ấy, Ngô Xuân Phương Việt kiều Nhật được Minh Sứt giới thiệu quen biết với Lập để cùng liên kết làm ăn. Tại Cam Bốt, ba người móc nối mua 6 bánh heroin trọng lượng 2 kg mốt và 100 viên ma túy đủ loại mang về Việt Nam tiêu thụ bằng đường thủy. Nhờ có kiến thức khoa học về chế tạo máy học ở Ba Lan, Lập được giao nhiệm vụ chế tạo một máy ép đế giầy để giấu 6 bánh heroin vào 3 đôi giầy nữ. Lập đã thức trắng đêm hoàn thành công việc, Lập cùng Phương mang 6 chiếc giày có chứa heroin giao lại cho Minh Sứt tìm cách mang sang Nhật tiêu thụ bằng đường hàng không. Phi vụ hoàn tất, mỗi người được chia 10 ngàn USD.

Tháng 9, 2001, sự việc bại lộ, Minh Sứt và Phương sa lưới pháp luật. Khi đó Lập vẫn đang ở nước ngoài. Lực lượng công an phải lên kế hoạch điều Lập về nước và bắt giữ tại một nhà hàng. Khi vụ án Minh Sứt và đồng bọn bị đưa ra xét xử, tòa án Hồ Chí Minh đã tuyên Ngô Đức Minh, Trịnh Văn Lập, Ngô Xuân Phương và 6 đồng bọn khác mức án tử hình, nhiều bị cáo phải lãnh án tù có thời hạn đến tù chung thân.

Sau đó Lập kháng cáo nhưng vẫn bị tòa phúc thẩm tuyên y án tử hình, rồi nhờ bố hối lộ nên Chủ tịch nước tha tội chết, giảm xuống án chung thân. Lập vào tù bỏ lại vợ cùng 3 người con đang tuổi ăn học. Ngày Lập bị tòa tuyên án tử hình, người cha lâm bệnh qua đời vì quá sốc. Ông không thể tin đứa con mà ông hết lòng kỳ vọng lại có thể gây ra chuyện tày trời như thế. Ba đứa con của Lập cũng bàng hoàng và tủi nhục vì hành vi tội lỗi của cha mình. Nỗi day dứt ân hận đó, suốt đời Lập không thể tha thứ cho bản thân mình.

Bố Già Ma Túy Khóc Mối Tình Đầu

Phạm nhân Lương Văn Chinh SN 1975, quê Nam Định là một bố già trong đường dây ma túy ì-xèo một thời Nguyễn Văn Tám. Bước ngoặt định mệnh đưa Chinh đến với ma túy là do kết thân với đối tượng Nguyễn Văn Quyết cháu gọi Nguyễn Văn Tám là chú. Chinh được Quyết cho thử heroin, rồi ghiền.

Khi đã lệ thuộc vào hàng trắng, Quyết rủ rê Chinh đi cầm hàng cho hắn. Mỗi chuyến mang hàng từ Điện Biên về Thái Bình, ngoài trả công bằng sản phẩm, cho hút hít, thì Quyết còn đưa cho Chinh khi thì vài trăm nghìn, có lúc vài triệu đồng. Với Chinh, số tiền đó là cả một gia tài. Chinh cưới vợ một cô gái cùng làng kém Chinh 4 tuổi. Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng bao lâu, hai người vừa cưới nhau được 10 tháng thì Chinh đã sa lưới pháp luật.

Khi đường dây ma túy xuyên quốc gia có quy mô lớn do Nguyễn Văn Tám cầm đầu bị bắt, với hành vi buôn bán hơn 1000 bánh heroin, đã có 15 án tử hình, 22 án tù chung thân và nhiều mức án tù giam khác bị tuyên. Lương Văn Chinh từng bị tòa sơ thẩm tuyên án tử hình, rồi lo chạy chọt, rốt cuộc cũng được cấp phúc thẩm tuyên giảm xuống án từ chung thân. Cái án tù dài dằng dặc đó đã khép lại mọi cơ hội về tình yêu, hạnh phúc đối với Chinh.

Dù cố kìm nén nhưng Lương Văn Chinh vẫn khóc khi tâm sự rằng từ ngày anh ta bị bắt, chỉ có duy nhất bà mẹ già tuổi gần đất xa trời cần mẫn thăm nuôi, còn vợ anh ta chẳng hề đoái hoài. Cũng từ ngày đó, vợ Chinh bỏ về nhà mẹ đẻ, không một lời hỏi han đến chồng dù hai người đã từng có những năm tháng yêu đương say đắm mặn nồng, dù từ nhà mẹ đẻ đến nhà Chinh chỉ cách nhau cái giậu mồng tơi! Nén nỗi đau, Chinh không dám trách vợ mà chỉ trách mình đã đánh rơi hạnh phúc...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét